TU TÁNH LUYỆN MẠNG

TU TÁNH LUYỆN MẠNG:- NHỮNG GIỚI
    QUAN TRỌNG CẦN PHẢI TUÂN GIỮ.

                      Tịnh Đường.
Tý 8-10 Ất Tỵ (31-10-1965)- Đại Đạo 40.
                             THI
NGỌC-HOÀNG THƯỢNG-ĐẾ giáng lần Ba,
Khuyên dạy đàn con giữ hiệp hòa.
Đạo Pháp gắng công tu trọn vẹn,
Ngày thành Quả Đạo được gần Cha.

    Thầy các con. Thầy mừng các con.
    Thầy vui mừng được thấy một số các con có chí nguyện tâm tu để
thoát ra cõi đời ô trọc nầy, đặng mong ngày về nơi Hư Vô tịch diệt, là
cõi sống đời đời. Cái chí nguyện đó con nào ít nhiều cũng có, nhưng về
phần công phu tu hành để đạt được chí nguyện đó, Thầy thấy chưa có mấy
con làm được. Cũng bởi mỗi con trong Thân Tâm còn nặng mang một mớ
tiền khiên oan trái chưa cởi mở ra được, nó thường khiến cho các con
phải náo loạn Tâm Thần khó mà mở được Quang khiếu để cho Chơn Thần
thoát ra khỏi cái xác thịt nặng nề trọng trược nầy để được lên nơi
Thượng-Giới. Cũng bởi các con chưa làm chủ được cái Tâm để cho nó
duyên theo trần cảnh như vượn leo cây, hết cây nầy sang cây khác mà
không biết chán mỏi. Cũng chưa có mấy con thấu rõ chữ TU là gì?
    Từ xưa đến nay, trải qua ba đời: Quá khứ, hiện tại, vị lai, chư
Phật Thánh Tiên tu hành Đắc ngộ Chơn Truyền Đạo Pháp cũng không có gì
lạ cả, chỉ làm chủ được cái Tâm của  mình mà thôi. Bốn Thánh, sáu phàm
cũng bởi Tâm người mà có. Phật đã nói nhứt thiết do Tâm. Tâm mê thì ở
trong vòng Lục-Đạo. Tâm ngộ thì được ở cõi Tứ Thánh. Hễ con nào còn
Sắc Dục ái ân thì phải chịu trong vòng luân hồi sanh tử, chịu đời đời
làm súc sanh. Con nào Tham lam bỏn xẻn, thiếu lòng Từ thiện cứu độ
chúng sanh thì phải chịu nghiệp làm Ngạ Quỷ. Con nào ác độc thiếu sự
hòa ái thân yêu thì phải bị cái nghiệp quả đời đời ở nơi Địa Ngục. Con
nào Tâm còn nóng nảy, Sân hận, ưa thích giành giựt cấu xé lẫn nhau thì
phải chịu cái nghiệp A-Tu-La.       Con nào xử xong phần Nhơn Đạo
quyết dạ tu trì, có công phu tu luyện, nhưng chưa đoạn tuyệt mối nợ ái
ân, thì phải chịu làm Thiên Long ở trong Ba cõi Dục-giới, Sắc-giới,
Vô-sắc-giới, tuy tuổi sống hàng triệu ức kiếp, cảnh sống hưởng đầy đủ
mọi sự an lạc, nhưng cuối cùng cũng phải chịu ở trong vòng luân hồi
sanh tử, nên Phật gọi một nạn trong bát nạn. Còn những con xử xong
được phần Nhơn Đạo nhưng kém phần tu hành, ít làm phước đức thì phải
chịu làm người ở cõi Diêm Phù Đề nầy, chịu trong luật trả vay, vay
trả. Nếu duyên gặp Đạo quyết tâm trên đường tu luyện, thì mới thoát ra
khỏi vòng trói buộc của  Luật Luân-hồi, còn không may thì cũng phải
chịu mải miết trong lăn quay theo bánh xe sanh tử, làm sao thoát ra cho được.
     Đó là Thầy nói qua con đường Lục-Đạo cho các con được hiểu, để
các con tự mình giác ngộ tìm đường giải thoát ra những cảnh khổ ấy, để
rồi đưa mình lên hàng Tứ Thánh toại hưởng cảnh thanh nhàn bất sanh,
bất diệt.
     Con đường Đạo Pháp Thầy ban truyền cho các con Lần Ba nầy là Tu
Tánh-Luyện Mạng hay là Tánh Mạng Song Tu.
     Ngày xưa Phật chuyên về phần Tu Tánh mà không nói đến Luyện Mạng,
là bởi thời kỳ đó cảnh đời còn an lạc, thanh khí còn nhiều, bẩm thụ
Tiên-Thiên còn khá, nên không nói Luyện Mạng, mà Mạng của  con người
bấy giờ vẫn được lành mạnh, tráng kiện.
     Ngày nay các con sanh ở cõi đời Mạt Kiếp, Tiên- Thiên bị giảm,
Hậu-Thiên dấy loàn, nên phần nhiều loài người hay sinh ra tật nguyền,
ốm yếu, nên phương pháp Tu Hành là phải làm sao cho Tinh-Khí-Thần được
đầy đủ. Tinh-Khí-Thần có đầy đủ thì thân thể mới mạnh lành. Thân thể
có mạnh lành thì Tiên-Thiên, Hậu-Thiên mới được giao hòa, Chơn Thần
mới nương theo đó mà biến hóa.
      Nên Tu khổ hạnh là để diệt Ma Nghiệp bởi xác thân ô trược gây
ra. Nhưng nếu xác thân quá tiều tụy thì cũng khó luyện thành Kim Đơn
Đạo Quả. Nên ngày xưa Phật Tổ trải thời gian khổ hạnh, sau cũng phải
nhờ bát đề-hồ (tức là sữa chưng) mà sức lực hồi phục, Đắc được Tam
Minh mà thành Chánh đẳng, Chánh giác. Nhưng nói Tu Mạng không phải là
quá dung dưỡng xác thịt để cho Bát Thức làm chủ thì cũng uổng mất một
đời tu chẳng nên gì! Cho nên Đạo Thơ nói luyện Tinh hóa Khí, luyện Khí
hóa Thần, luyện Thần huờn hư, luyện Hư huờn Vô.
     Hư Vô tức là tịch diệt vậy. Mà Hư Vô là gì?
     Có phải Tu Tánh-Luyện Mạng đi đôi? Nếu Vọng Tâm Bát Thức chưa
chuyển thành Trí, Chơn Tâm chưa sáng tỏ, hoặc nghiệp còn nặng mang,
thì làm sao mà huờn Hư,  huờn Vô? Huờn Hư, huờn Vô có phải là nhờ Tu
Luyện đến được chỗ cực kỳ thanh tịnh chăng?
    Thầy nói thế là mong con chú tâm về phần Tu Tánh. Tánh Tu được thì
ngày thành Tiên, tác Phật không khó. Con tự xét, nếu trong người của
con phiền não, Tham, Sân, Si, Mạn, Nghi, Thân kiến, biên kiến, chưa
diệt sạch, chưa làm chủ được Lục-Căn, Thất-Tình Lục-Dục dấy động thì
làm người còn chưa xong, có mong gì đến hàng Tứ Thánh? Cho nên phàm
cũng Tâm con mà ra, nên Pháp-môn cầu đạt địa vị Tiên Phật, cốt ở Tu
Luyện sao cho Tâm Tánh mình trở nên thanh tịnh. Muốn thanh tịnh thì
trước phải trừ khử Dục tình.
     Thanh Tịnh Kinh nói: Nhơn năng thường khiển kỳ dục nhi tâm tự
tịnh, trừng kỳ tâm nhi Thần tự thanh, tự nhiên Lục-Dục bất sanh, Tam
Độc tiêu diệt, nếu tu mà Tam Độc chưa trừ, Lục-Dục chưa diệt, thì mong
gì đến chỗ  không vô sở không, sở không ký vô, vô vô diệt vô, vô vô ký
vô, trạm nhiên thường tịch, tịch vô sở tịch, tức Đắc Chơn Đạo. Mà có
Đắc được chỗ  Chơn-Đạo mới mong thành Tiên, tác Phật đó con.
     Thầy thấy có nhiều con hiểu lầm Pháp tu của  Thầy, cứ lo về phần
Luyện Mạng nói đó là TU, mà không lo Tu Tánh, kết quả Tâm phàm không
chút gì sửa đổi, Tu như thế làm sao mong ngày Đắc Đạo?
    Trong hai phần Tu Tánh, Tu Mạng, nếu phải bỏ lấy một thì nên lấy
phần Tu Tánh, cũng Đắc Thành Quả Vị.
     Xưa các vị La-Hán Bồ-Tát từng nguyện tu khổ hạnh, có người nguyện
suốt đời ngồi ngoài đồng trống mà tu; Có người nguyện suốt đời tu
không nằm; Có người nguyện ngồi nơi hang đá mà tu:- Kết quả giữ tròn
nguyện lực cũng được Đắc Thành Quả Vị.
     Ngày xưa các bậc Chơn Tu thường hay tìm nơi thanh vắng để tránh
khỏi sự xúc động về tinh thần, vào nơi thâm sơn, cùng cốc chịu mọi sự
khắc khổ, ngày thành mới đem thân cứu độ quần sinh, để làm tròn Sứ
mạng của  người Chơn Tu Đạo-Đức.
     Bây giờ các con sống trong cảnh đời náo nhiệt, nơi tu hành còn
thiếu phương tiện phân biệt Thánh phàm, đường tu Thầy thấy còn mong
manh yếu ớt, không biết ngày nào đổi phàm ra Thánh đó con?
     Thầy lấy làm lo cũng vì Nghiệp lực của  các con còn nặng, Thầy dù
hết lòng lo cứu độ các con, nhưng sự Tu Hành là cốt ở nơi con phải tự
lực, tự cường mà tinh tiến, Thầy chỉ là người dìu dẫn cho con qua
những chỗ quanh co, tăm tối mà thôi. Con có chịu đi Thầy mới có phương
điều độ chớ con quá nặng nề chậm chạp Thầy dù có thương biết làm sao
bồng ẵm cho được?
     Thầy cũng đồng ý với các con là đặt nặng vấn đề Sám Hối.
     Có Sám Hối thì mới tiêu nghiệt giải khiên.
     Nghiệt khiên, oan trái giải được rồi thì Thân Tâm mới được nhẹ
nhàng thanh khiết, đường tu nhân đó được hanh thông.
      Nhưng phương môn Sám Hối như thế nào mới thật diệt được nghiệp,
tiêu được khiên? Có phải là tự mình soát xét lại những điều tội lỗi,
hoặc do Tam nghiệp: Thân, Khẩu, Ý gây ra, hoặc do phiền não Tam Độc:
Tham, Sân, Si gây ra, hoặc do bởi căn trần cấu nhiễm, hoặc do Lục-Dục,
Thất-Tình mà có? Kiểm điểm thấy được lỗi lầm rồi con dốc một lòng ăn
năn sám hối.
      Ngày xưa A Nan bị sự cám dỗ của  Ma-đăng-già, sau khi được Phật
dùng Thần chú lăng nghiêm cứu độ.  A Nan về quỳ dưới chân Phật khóc
lóc thiết tha với tội lỗi của mình, nguyện với Phật dốc lòng lo tu, lo
học, mong Phật Từ-bi cứu độ. Nhờ đó mà từ một chỗ Thanh Văn phạm tội,
không bao lâu A Nan trở thành một vị
     La-Hán được Phật thọ ký làm Tổ thứ hai.
     Phương môn Sám Hối kết quả hay không là ở lòng biết ăn năn sám
hối, chừa đổi lỗi lầm, chứ sám hối ngày nầy qua ngày khác: Kinh đọc mà
lòng mà không chịu cải đổi, bịnh nào tật nấy còn nguyên, thì dù có đọc
muôn ức biến Kinh, quỳ cho lở gối cũng chẳng thuyên giảm một chút nào.
     Người Tu Hành điều cốt yếu là phải giữ Giới-Luật.  Giới Luật có
gìn giữ thì Nghiệp Thức mới bớt dấy sinh:
     Giới là gì? Có phải là điều răn cấm của chư Phật dạy chúng sanh
nương theo đó mà Tu Hành tránh điều tội lỗi không?
     Ví dụ răn dạy người chừa bỏ Dâm, Sát, Đạo, Vọng, là bốn món tội
nặng có thể đem người vào nơi Địa Ngục Ngạ Quỷ, Súc Sanh, không phương
cứu chuộc.
     - Dâm không phải là trái loạn luân thường mới là dâm. Một ý niệm
vi tế khởi lên, người tu cũng đã bị rồi. Hành dâm có nhiều hình thức.
Như các Trời ở cõi Dục- Giới, theo hình nam nữ, không Dục như chúng
sinh ở cõi Ta-bà nầy; Còn ở cõi Trời Sắc-Giới nam nữ nắm tay nhau hay
ngó nhau, cười nhau...; Ở cõi Vô-Sắc-Giới thì Tâm cảm nhau mà thọ
sinh. Người tu hành nếu không thoát ra những hình thức đó, thì phải
phạm giới cấm rồi. Mà đã phạm Dâm giới thì chịu luân hồi sanh tử, vì
còn ham sinh thì phải có sinh, mà có sinh thì có tử. Có sinh tử thì
còn chịu trong vòng Lục-Đạo luân hồi.
     - Sát không phải chỉ giết người, giết vật mới gọi là sát, mà tất
cả những loài bò bay máy cựa như muỗi, rệp, giết chúng nó là phạm tội
sát rồi. Cho đến ý nghĩ về việc sát hại chúng sinh cũng phạm giới.
Phạm giới sát thì người Chơn Tu đâu còn lòng Từ-bi, Bác-ái? Phạm nặng
thì luân hồi làm súc sinh để đền tội, phạm nhẹ thì mất lòng nhơn làm
sao chứng Quả Vị Bồ Tát?
     -Đạo không phải chỗ trộm cắp mà thôi! Người tu giải thoát xuất
gia nguyện phủi tay danh lợi, nhứt trần bất nhiễm mà còn để Tâm toan
tính việc Danh Lợi phần mình, thấy của dấy lòng ưa, lòng không tri
túc, Chơn Tâm, Tự Tánh bị Vọng Tâm Bát Thức mê hoặc mà ham danh chuộng
lợi thì làm sao giữ được lòng thanh tịnh, để tròn sự tu hành, mong
ngày Đắc Đạo? Phạm nặng thì bị làm Ngạ Quỷ, nhẹ thì tổn thất công đức
tu hành.
      -Vọng không đợi phải nói lời ác khẩu, nói thêu dệt nói hai lưỡi,
mà khi lòng tin còn kém, Tâm Ý không thật thà cũng đã phạm rồi. Mà đã
phạm thì dù có được sanh làm người cũng bị thiếu Lục-căn.
     Đó là Thầy nói qua để cho con chưa trọn Giới-Luật, hoặc hiểu một
cách đơn giản là phạm giới rốt cuộc chẳng thành gì cả. Thật rất tiếc
thương! Thôi mọi việc Thầy đã chỉ dạy, con nên noi theo để tu học…
     Thầy ban bồ đào, ban ơn lành cho các con Thầy thăng./.

Share:

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

google translation

Blogger Tips And Tricks|Latest Tips For BloggersFree BacklinksBlogger Tips And Tricks
English French German Spain Italian Dutch Russian Portuguese Japanese Korean Arabic Chinese Simplified
Powered By google

Tìm kiếm trong Blog này

LỜI NGỎ

Kính quý Huynh Tỷ, Đây là trang cá nhân, các bài được sưu tầm trên mạng để học hỏi và chia sẽ với bạn Đạo . Kính

XEM NHIỀU NHỨT

BÀI MỚI

Bài đăng phổ biến